Những người con chúng ta
tuổi thơ bé lon ton chạy nhảy
đu mình lên cánh tay rắn chắc của Cha
để ngạc nhiên và thích thú
nghe tiếng nắng mặt trời rực rỡ
vi vu tràn rộng xung quanh
Kìa những cánh rừng xa xanh
Kìa những ngọn núi cao trong
Kìa tầng trời bao la tầm mắt
Những đứa trẻ thấy mình ngây ngất
vì chỉ một với tay đã bá hết cổ Cha
thỏa ý tò mò nhìn vào mắt những người bạn của Cha
Mệt nhoài sau buổi rong chơi
những người con bé bỏng
trở về nhà sà vào lòng Mẹ đòi ăn
rồi lăn ra ngủ
tiếng ru hời dịu dàng
đưa buổi rong chơi đến bến bờ kỳ lạ
Cả giấc mơ ú ớ hồn nhiên
nở nụ cười nhỏ xinh thơm mùi sữa
Lúc thức dậy xoe mắt tròn bỡ ngỡ
thấy Cha quàng vai Mẹ nhìn chúng cười vang
Khi bước qua mái hàng phượng vĩ đỏ
những người con chúng ta lớn lên
đặt chân vào cuộc đời rực rỡ
suy tư và hành động
Để chợt thấy rằng mĩnh đã có hai bài ca về Cha và về Mẹ
Để thấy mình phải giữ lại bài ca
Anh là anh mà chẳng phải là em
Em là em mà chẳng phải là anh
Để giữ lại bài ca phải tìm bài ca mới
Anh là anh yêu
Em là em yêu
Ngọt ngào nước suối
Dâng tuổi đời vào hóa kiếp tình yêu
Cuộc đời anh và cả cuộc đời em
chung hơi thở viết bài ca còn thiếu
Con yêu chúng ta sau này cũng thế
hát Cha yêu
hát Mẹ yêu
Rồi lại đi tìm
Ơi những cánh cửa trên phố phường đóng lại
Ơi những ngọn gió trên cánh đồng mở ra thoải mái
Còn lại trên thế gian
Dập dồn biển rộng
Cứ hoài hoài dâng hiến những lối yêu
12/2012

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét