ĐÃ
Tóc em xõa rượi bờ vai nhỏ
Môi tím hờ che nét ngọc ngà
Cả một màu đêm đầy nhung nhớ
Dường cười đôi mắt thoảng xăm xa
Anh bỏ lời nguyền đã viết ra
Trái tim hóa chết đã băng hà
Em ơi sao nỡ vùi chôn mãi
Dấu bước ngập ngừng đã lại qua
Anh gửi vào em một khúc ca
Vô tình cho sợi tóc mau già
Bởi em hay phải là anh nữa
Đã từng cố ý với nguy nga
.jpg)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét