Thứ Ba, 1 tháng 1, 2013

Giấc tỉnh

GIẤC TỈNH



Ta say rồi nay không còn tỉnh nữa
Quãng đời xưa không biết đến bây giờ
Cũng không biết ngày mai niềm bỡ ngỡ
Lẩn quất vùi chôn dưới lớp son thô

Trên nẻo ấy lá tơi bời đã rụng
Màu thời gian vàng úa lớp rêu phong
Những khe gió luồn qua từng tiếng động
Hất tung bay rải rác những cung đường

Nghe ẩm ướt mùi sinh ly từ giã
Cội già ơi sần sẹo với phôi pha
Ta ngủ rồi nay không còn tỉnh nữa
Một nền mây xơ xác đã mau già

Ta ngủ rồi tưởng không còn tỉnh nữa
Quãng đời xưa luôn than tiếc mộng không thành
Nhưng tiếng huyệt nghìn đời kêu sầu não
Lạnh lùng rơi tiếng gió bấc lanh canh

Ta tỉnh rồi sẽ không còn ngủ nữa
Từng hơi say êm ái giã cuộc đời
Những tranh chấp đời thường ta cao ngạo
Cũng chỉ là sóng sánh chén men thôi

2 nhận xét:

  1. Đôi khi thèm được biết cái cảm giác một lần say như thế nào, nhưng... không dám thử, vì sợ. Sợ mình bắt gặp mình. Mình có một nhỏ em thân. Chia tay bạn trai, nói chính xác hơn là bị bạn trai bỏ sau khi đã tỏ đường đi lối về. Mình có khuyên nó bỏ đi, phải thật kiêu hãnh, sống thật tốt, đừng bao giờ chạy theo níu kéo làm gì cái không còn là của mình nữa. Em làm tương đối tôt. Đùng một cái, em đi nhậu, kaoke, uống nhiều quá, rồi không tự chủ được, em khóc nức nở như kẻ điên trước ánh mắt thương hại của người đó. thấy em thương quá, nhưng mình không là em, nên mình không hiểu cảm giác của em.
    Nên thôi, thà cứ say trong ... tưởng tượng còn hơn, chứ thề, một giọt cũng không dám uống.
    Hơi nhiều chuyện, dù chẳng có dây mơ rễ má gì tới bài thơ của ông. Đừng chửi. Tui đang đau đầu lắm luôn rồi.

    Trả lờiXóa