Thứ Sáu, 25 tháng 1, 2013

Mảnh vỡ

MẢNH VỠ




Ngôi nhà ấy
giờ hoang phế lắm
Loang lổ vỡ mảnh thời gian yếu đuối
mảng bụi vô hình lơ lửng
không che nổi những viên gạch trụi tím bầm
Vết nứt hình hoa trên vách tường trần
xưa treo bức trướng bằng một cây đinh

Người đã đi lâu lắm
Áo choàng đen phủ kín gót giày
chỉ để lại sau cái nhìn tái xạm
Bao năm
bốn bức tường vẫn đứng
chăng lưới bắt mảnh thời gian không vỡ
âu yếm bằng kỷ vật trống trơn
đợi chờ hơi thở

Ô cửa hằn ánh chớp
Giật mình
rơi giọt tâm linh

3 nhận xét:

  1. Có chuyện gì xảy ra với ông thế? Nhà ông có việc gì sao ? Biết ông chắc sẽ không trở lại đây, nhưng thú thật, với tui, dù ông có qua hay không, thì ông vẫn là một người bạn blog mà tui rất quý.
    Mong ông nếu gì không ổn đều vượt qua hết nha. Gia đình ông mạnh khỏe hết là ok rùi.
    Không hiểu sao cả ông, Tà và ông Muathu đều lặng yên cùng một lúc. Tự dưng nhớ cái ngày xưa rộn ràng bên Yahoo mà thương quá.
    Mong mọi bình an cho ông cùng mái ấm của mình.

    Trả lờiXóa