CHIỀU QUÁN NHỎ
Đây phố xá những chiều trong
quán nhỏ
Ruổi rong trôi qua một ngã ba
đường
Ai thinh lặng bên ly cà phê đá
Ngắm cuộc đời dữ dội sắc nâu đen
Ừ cuộc đời sao lại chẳng dịu êm
Cứ vẩn đục lạnh bụi lòng đố kỵ
Tham tiếc chi chút phù hoa mộng
mị
Để nhục lòng cầu cạnh, hấn gây
nhau
Không tin được mọi người không
tin được
Càng không tin đến một bản thân
ta
Bởi ý thức cộng bản năng lầm lạc
Đã vội vàng hóa biệt những hồn
ma
Nhưng cuộc đời bắt buộc phải thế
thôi
Đắng và ngọt trong hồn ly trống
rỗng
Cho ta nhấp vị cà phê lạc lõng
Bắt thành quen góc cạnh đến ghê
người
Sống mà hổng tin ai sao sống nổi bạn hiền ? Ai lừa được cứ lừa, còn tin thì cứ tin chứ ! Ngày vui thật vui nha !
Trả lờiXóaLừa thì mang tội. Tin thì thiệt thòi. Sao bây giờ...
XóaChiều cà phê
Trả lờiXóaĐợi mưa về
Vấy lên từng chấm xanh kỷ niệm
Quán Gió cũ sờn
Mùa cũng đã thiên di...
Chim bay mỏi cánh
Trả lờiXóaChiều hoang mang chiều...
Bi quan quá Người ơi!
Trả lờiXóaVì không phải lúc nào cũng lạc quan mà
Xóađói bụng quá, ăn mỳ đi tiểu nhị uiiiiiiiiiiiii
Trả lờiXóakhong co my.chi co cafe :)
Trả lờiXóaSao lặn đâu mất tiêu rùi ? tui nhớ....
Trả lờiXóaÀ, hình như hôm nay là dân chúng đ nghĩa vũ quân sự hay sao í.
Thì ra ông bỏ nhà cửa toang hoang để làm một " cuộc đi " mới. Chúc ông ở trang chỗ mới làm ăn khấm khá, phát tài nha.
Trả lờiXóa